Nguyễn Quốc Văn

Nam Định Còn Nhớ






Nam Định ơi, còn nhớ
Vị Xuyên mắt xanh ngắm tiếng chuông nhà thờ
Tay trong tay nghe mưa bay mờ tỏ
Sâu tận cùng giấc mơ

Nam Định ơi, còn đó
Áo trắng Thành Chung, Cửa Trường khăn đóng
Chõng lều vẹo xiêu ước mong thi đỗ
Sông Lấp bồi thành thơ

Nam Định ơi, phấp phới
Thắt lưng xanh Hàng Thao, má hồng phố chợ
Tiếng trống chầu chen nhịp phách tiếng tơ
Tài tử văn nhân dập dìu trăng gió

Nam Định ơi, còn đó
Thiên Thai Văn Cao, Sóng Hồng thi sĩ
Thơ ấu Nguyên Hồng, chân quê Nguyễn Bính
Mộc mạc, chân tình, sống chết với đam mê

Nam Định ơi, thu thở
Hơi heo may Giàn Leo hát cùng bầy trẻ nhỏ
Trống Chùa Cuối thùng thùng xô nghiêng hai đội bóng
Rạp Văn Hoa rực rỡ cờ hoa

Nam Định ơi còn nhớ
Tiếng còi tầm máy Dệt, máy Tơ
Thành phố thức như chưa bao giờ ngủ
Thợ vào ca, tan ca

Nam Định ơi, còn đó
Vụ Bản, Ý Yên, Mỹ Lộc xưa bay rợp cánh cò
Rêu phong cũ Đền Trần, lọng tàn che Tức Mạc
Đồng chiêm thành đế đô

Nam Định ơi, còn nhớ
Ai qua Đò Quan đắp đê quai lấn biển
Nam Trực, Xuân Trường, Giao Thủy, Nghĩa Hưng
Thành người lính trấn vùng sông nước

Nam Định ơi, còn đó
Bà Chúa Liễu hiển linh về Phủ Dày duyên nợ
Mở phiên chợ Viềng mồng tám tháng giêng
Gọi gánh chèo mưa phùn đi ngang qua ngõ

Nam Định ơi, còn nhớ
Ai qua Lạc Quần, ai xuôi Hải Thịnh
Hỏi Quất Lâm còn thương sông Đào đỏ mắt
Đau đáu nhớ người tình

Nam Định ơi, còn đó
Cua, rạm sông Hồng, sông Đáy, sông Ninh gạch đỏ
Ăn một bát riêu nhớ mãi vị phù sa
Gạo nào thơm hơn tám xoan Hải Hậu

Nam Định ơi, mũ áo
Những Không Lộ, Lương Thế Vinh, Nguyễn Hiền, Trần Bích San đức độ
Hoa nhân tài rộ nguyên khí quê ta

Nam Định ơi, còn đó
Ngất ngưởng Tú Xương mà lưu danh thiên cổ
Đất ham học kẻ chăn trâu cắt cỏ
Một ngày kia cũng bảng nhãn, thám hoa

Nam Định ơi, còn nhớ
Thượng Gia Kiều trên nhà dưới cầu
Kẹo làng Thượng giòn tan như gió bấc
Con gái mắt dao cau

Nam Định ơi, còn đó
Tiếng chuông ngân trên tháp nhà thờ đổ
Chìm nổi sóng xa dập dờn sú vẹt
Dáng dân chài như đồng tạc biển xanh

Nam Định ơi, còn nhớ
Chú Tễu lội bơi cưỡi thuyền rồng đánh giặc
Những con rối trong thủy đình Nam Giang, Nam Chấn
Da nứt nẻ sơn ngâm nước mặn đồng chiêm

Nam Định ơi, còn đó
Hương phở Cồ làng Giao Cù thơm ngõ quê, đầu phố
Dẫu ông cha đi cày mới sắm thêm dao thớt
Con cháu rời quê vẫn trưng biển gia truyền

Nam Định ơi, còn nhớ
Bánh gai chốn nao nguyên sơ lạt đỏ
Mỏng tựa gió mây bánh cuốn làng Kênh
Linh thiêng mấy phố Lâm bàn thờ gỗ

Nam Định ơi, còn đỗ
Phì phò giữa sân ga con tàu nằm thở
Vừa chia tay chợ Rồng đã hẹn mai gặp gỡ
Tháp Phổ Minh chép nắng vào thơ...

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 30 tháng 11 năm 2022

Bình luận về Bài thơ "Nam Định Còn Nhớ"